Ngoài phòng, Đại tổng quản đang bưng hai chung trà cả người run run, ông ta nhanh chóng quay đầu lại, hướng mấy thái giám đứng phía sau vẫy vẫy tay, ý bảo điểm tâm cùng những thứ khác đều không cần đưa tới đây.
Trong phòng, Sở Lạc nhẹ nhàng chớp chớp mắt, mặt đã đỏ tới tận mang tai.
Động tĩnh bên ngoài mới vừa rồi, hắn không nói, nàng cũng biết hắn có thể nghe được.
Thế nhưng hắn vẫn tiếp tục "nghiêm túc" nói, "Mới vừa rồi trên đường tới đây, không phải đã thưởng mai rồi sao?"
Ánh mắt Sở Lạc hơi khựng lại, bốn mắt nhìn nhau, hắn nhẹ giọng hỏi, "Có nghĩ đến Trẫm hay không?"
Sở Lạc khẽ run rẩy một chút, cắn cắn môi dưới, thanh âm nhẹ nhàng mềm mại như lông vũ, "Có."
"Trẫm cũng nhớ nàng, mỗi ngày đều nhớ, đặc biệt nhớ tới thời điểm cuối cùng lúc nàng rời đi, đã gọi Trẫm một tiếng A Triệt.." Hắn trầm thấp nói, tiếp theo duỗi tay vuốt ve vành tai non mịn của nàng, "Lại gọi một tiếng.."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play