Lần đầu tiên nàng nhìn thấy nó, nó từ chuồng ngựa chậm rãi đi ra, chần chờ quan sát roi ngựa trên tay nàng, Sở Lạc liền dịu dàng trấn an nó, Khinh Trần khi ấy giống như có thể nghe hiểu lời nàng nói vậy, nàng nói với nó, nàng tên là Sở Lạc, Sở trong rõ ràng minh bạch, Lạc trong Lạc Hà.
Về sau nó tuyệt thực, không chịu ăn cỏ, thời điểm nàng tới đút yến mạch cho nó, trong mắt Khinh Trần tựa hồ phát ra ánh sáng, đem yến mạch trên tay nàng liếm hết sạch sẽ, còn thòm thèm liếm mãi tay nàng không thôi, nàng đút nó ăn cỏ khô, nó cũng ngoan ngoãn ăn, bắt đầu từ lúc ấy, Khinh Trần liền thân cận với nàng. Nó thường tới gần nàng làm nũng, thích nàng duỗi tay khẽ vuốt ve bờm cùng lưng nó, đến khi nó thoải mái lại bước tới cọ nàng..
Khinh Trần rất thông minh, cũng yêu ghét rõ ràng, tính tình khác biệt hẳn với những con ngựa bình thường, tùy ý hành xử theo tâm trạng của chính nó, nhưng thời điểm nàng cưỡi nó ra ngoài chơi, Khinh Trần sẽ vừa đi vừa nhảy, dỗ cho nàng cùng Tinh ca nhi vui vẻ cười không ngừng, thậm chí sau đó khi bị chấn kinh chạy đi, nó lại một lần nữa quay trở về tìm nàng, liều mạng chở nàng chạy trốn.
Nàng cũng nhớ rõ, ngày ấy dưới ánh trăng, Khinh Trần ở trước mặt nàng chậm rãi nằm xuống, đôi mắt từ từ khép lại.
Tất cả mọi chuyện đều giống như chỉ mới diễn ra ngày hôm qua..
Cổ họng Sở Lạc nghẹn ngào, đôi mắt nàng nhàn nhạt rũ xuống, lông mi thon dài nhẹ chớp, cố gắng che đậy cảm xúc khổ sở đang dâng lên trong lòng.
Đúng lúc này, Lý Triệt lại duỗi tay từ phía sau kéo nàng vào lòng, hắn vòng tay ôm chặt lấy hông nàng, Lý Triệt hơi cong người xuống, cằm nhẹ nhàng dựa vào đầu vai nàng, ở bên tai nàng thân mật nói, "Một con ngựa mà thôi, thực sự tốt đến như vậy sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play