Bắt đầu từ sáng hôm nay, Thuận Tử vẫn luôn trộm lau nước mắt.
Đại tổng quản tuổi tác đã cao, hôm nay phải xuất cung, trong lòng Thuận Tử không khỏi luyến tiếc.
Từ lúc mới vào cung Thuận Tử đã đi theo Đại tổng quản, hắn ta gọi Đại tổng quản là sư phụ nhiều năm như vậy, hai người đã sớm thân nhau như cha con. Trước đây Đại tổng quản thường xuyên treo bên miệng câu nói ' Ta sắp sửa xuất cung' rồi kêu hắn ta phải để tâm vào công việc, về sau trong cung này, hắn ta chính là Đại tổng quản. Thuận Tử luôn cho rằng sư phụ là đang thúc giục hắn ta, nhưng chờ đến ngày Đại tổng quản thật sự xuất cung, nước mắt Thuận Tử liền không chịu khống chế mà rơi xuống.
"Sư phụ già rồi, Bệ hạ săn sóc cho ta về quê hưởng phúc, ngày sau những việc lớn nhỏ trong cung đều giao cho con."
Tháng Mười đầu Thu, khắp nơi trong Ngự Hoa Viên đều có lá vàng rụng xuống.
Đại tổng quản vừa đi vừa dặn dò Thuận Tử.
Thuận Tử nghẹn ngào, "Sư phụ nhất định phải đi sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play