"Sở đại phu, ngài mau đến xem bệnh cho tổ mẫu của cháu đi, tổ mẫu sắp không được rồi! Ô ô ô.. Sở đại phu, ngài ở đâu?" Mặt trời đã ngả về Tây, cửa nhà liền bị một tiểu nha đầu gõ liên tục.
Sở Phùng Lâm vừa đến khám bệnh tại nhà cho người khác xong, quay trở về lại thấy một tiểu nha đầu đang liều mạng gõ cửa nhà mình.
Vừa khóc vừa gõ, trong tiếng gọi còn xen lẫn âm thanh nức nở nghẹn ngào.
Tiểu nha đầu này khoảng bốn đến năm tuổi, dáng người nho nhỏ, khóc như hoa lê dính hạt mưa. Một bàn tay liên tục gõ vào cánh cửa, tay còn lại thì lau nước mắt, bóng dáng nhỏ xinh đang khóc nhè kia cực kì giống Sở Lạc hồi còn nhỏ, ngay cả chiều cao cũng ngang nhau. Khi đó Sở Lạc luôn bị Quách ma ma dùng roi đánh, một đôi tay nhỏ thường xuyên bị đánh đến đỏ bừng, thỉnh thoảng con bé sẽ nói với ông, nhưng cũng có lúc con bé không dám nói, chính mình lại lén trốn ở một chỗ thương tâm khóc một hồi.
Bộ dáng của tiểu nha đầu trước mắt này cực kì giống Sở Lạc năm đó.
Trong lòng Sở Phùng Lâm không khỏi dâng lên cảm xúc muốn bênh vực người mình.
Sở Phùng Lâm dạo bước tiến lên, ông đi đến trước mặt tiểu nha đầu, chậm rãi nửa ngồi xổm xuống, Sở Phùng Lâm đối mặt với tiểu nha đầu, sau đó mới ôn hòa có lễ hỏi, "Ta chính là Sở đại phu, cháu tìm ta có việc gì sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT