Ăn sáng xong, Lưu Hạnh Hoa không để Nguyễn Thúy Chi làm việc nữa, đuổi cô ấy vào phòng ngủ.
Nguyễn Thúy Chi không cãi lại được, hơn nữa đúng là đã mệt không chịu nổi, vừa nằm lên giường không lâu đã ngủ mất.
Tuổi của cô ấy không thể so với đám trẻ Nguyễn Trường Sinh kia được, Nguyễn Trường Sinh ngủ một giấc, tinh thần lập tức hồi phục lại. Còn Nguyễn Thúy Chi thì yên tâm nghỉ ngơi thêm hai ngày, tinh thần mới không bị hao hụt nhiều mà mệt mỏi quá độ.
Sau khi lấy lại tinh thần, nói cái gì cô ấy cũng phải đến đội sản xuất làm việc.
Nguyễn Trường Sinh đi công xã suốt đêm đưa Nguyễn Thúy Chi về nhà mẹ đẻ, còn Nguyễn Thúy Chi trở về cũng không dẫn theo con, người sáng suốt vừa thấy là biết trong đó có vấn đề, cho nên có nhiều người ở sau lưng bàn tán chuyện của Nguyễn Thúy Chi.
Nhóm phụ nữ kéo cỏ ở ngoài ruộng nước, thấy Tôn Tiểu Tuệ ở kế bên thì đôi mắt sáng rực, hỏi bà ta: “Này, sao đột nhiên cô em chồng của bà lại về thế? Có phải bị người bên nhà chồng ăn hiếp không?”
Tôn Tiểu Tuệ trả lời: “Ôi chao, không phải chuyện lớn gì, nó bị chồng đánh mấy cái thôi. Cơ mà con gái nhà họ Nguyễn người ta yếu ớt, đụng mấy cái cũng không được, quậy lên om sòm chạy về nhà, không biết còn tưởng bị sao nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play