Lưu Hùng đau đến mức hét thảm một tiếng, mấy người đàn ông bên cạnh vội chạy tới giữ chặt lấy Nguyễn Trường Sinh: “Cậu là ai? Sao lại chạy đến nhà người ta giở thói ngang ngược đánh người thế hả? Không có ai dạy bảo à?”
Nguyễn Trường Sinh đang hăng máu, mở miệng: “Liên quan đếch gì đến mày?”
Thấy sắc mặt của mấy người đàn ông hàng xóm sắp biến đổi, Nguyễn Thúy Chi vội vàng đi tới đứng bên cạnh Nguyễn Trường Sinh, đuổi những người đàn ông này đi, giải thích với những người hàng xóm này: “Cậu ấy không phải người ngoài, đây là ta em trai ruột của tôi.”
Người ta nghe thấy là em trai bên nhà mẹ của cô ấy thì hiểu ngay đây là việc nhà, thế là lại có người lên tiếng: “Người một nhà có việc gì thì nói chuyện cho đàng hoàng, đừng động thủ mà đánh người ta. Mau tới giúp đi, đỡ Lưu Hùng vào trong phòng trước đã.”
Mấy người đàn ông bắt đầu dìu Lưu Hùng vào trong phòng, Lưu Hùng mặt mũi bầm dập, đau đến mức kêu la oai oái.
Đi vào phòng đặt Lưu Hùng ngồi trên chiếc ghế hỏng lạnh lẽo, một người đàn ông trong số đó quan tâm hỏi han anh ta: “Hiện giờ cơ thể cậu cảm thấy thế nào rồi? Có muốn đưa đến bệnh viện khám không? Tổn thương đến gân cốt là không ổn đâu đấy.”
Lưu Hùng bị đánh đến mức toàn thân đau như vỡ vụn vậy, nhưng anh ta thử rên hừ hừ một lát, cánh tay và chân vẫn còn giơ lên được, cảm nhận được không bị thương đến xương cốt, chỉ bị đánh đến mức đau hết cả thịt thôi, những chỗ khá hơn chút thì sưng lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT