Nguyễn Khê cười vỗ vai cô ấy: “Chị cũng không xem mà, sau này có cơ hội thì xem lại là được.”
Nguyễn Khiết nhìn cô, nói: “Lấy đâu ra cơ hội nữa chứ, đi công xã một chuyến không dễ dàng chút nào, hơn nữa có đi cũng không nhất định có thể gặp được lúc chiếu phim. Em sợ đời này không còn cơ hội xem phim nữa, lần này không đi đúng là hối hận quá mà.”
Lúc đang nói thì cũng đã đi tới chỗ ngã ba, Nguyễn Khê và Nguyễn Khiết tạm biệt Lăng Hào xong rồi chia đường, hai chị em đi về phía nhà mình.
Lúc đi lên sườn dốc, Nguyễn Khiết bỗng hỏi Nguyễn Khê: “Chị ơi, chị nói xem dượng ba đánh cô ba thật sao? Trông dượng ấy rất thành thật mà, không giống cái loại biết đánh người khác gì cả. Hơn nữa tính cô ba hiền lành, sao dượng ấy lại đánh cô ba chứ?”
Nguyễn Khê bước lên sườn dốc: “Nhìn người không thể nhìn mặt ngoài được, vẻ bề ngoài của một người rất dễ đánh lừa đấy. Nếu cô ba không hiền lành thì có khi dượng ấy không dám ức hiếp cô ba đâu. Cũng bởi vì hiền cho nên mới dám ức hiếp đấy.”
Nguyễn Khiết khẽ hít vào một hơi: “Thì ra lấy chồng trên thị trấn cũng không sống tốt được.”
Nguyễn Khê quay đầu lại nhìn cô ấy: “Cho nên chúng ta không thể đặt cược cả đời mình vào việc lấy chồng được, lập gia đình giống như đánh bạc vậy, số đỏ lấy chồng tốt thì sẽ tốt, nếu lấy phải người không tốt, mà mình lại không có năng lực rời khỏi đàn ông để nuôi sống bản thân, vậy thì cả đời cũng coi như là tàn rồi. Cho nên chúng ta phải cược cuộc đời mình lên bản thân mình.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play