Đến khi giải được cơn thèm rượu, ông ấy đậy kín số rượu còn thừa lại rồi cất đi.
Nửa cân rượu này không dễ có được, ông ấy phải uống từ từ, uống mười ngày nửa tháng là còn ngắn đấy.
Uống rượu xong ông ấy cũng không để tâm nhiều nhiều đến Nguyễn Dược Tiến nữa, vào trong phòng lấy ra một tập vở giấy bổi và một chiếc bút chỉ còn một nửa, nhét vào tay Nguyễn Khê, nói: “Tiếp theo đây cô nhóc nhà con học vẽ tranh đi, cái này thầy không dạy đâu, con tự cân nhắc đi, tùy tiện vẽ cái bàn cái ghế gì cũng được, có cảm giác rồi thì hẵng vẽ người. Luyện nhiều quan sát nhiều vào, dùng giấy tiết kiệm thôi.”
Nguyễn Khê nhận lấy giấy và bút, đáp lời: “Vâng thưa thầy.”
Ông thợ may mặc kệ cô, xoay người đi ra ngoài tản bộ.
Ông thợ may vừa đi, trong phòng lập tức chỉ còn lại Nguyễn Khê và Nguyễn Dược Tiến. Nguyễn Khê phải giả vờ mình không biết vẽ tranh, cho nên cầm lấy giấy bút cố ý từ từ phỏng theo hình ảnh bàn ghế, vẽ xiêu xiêu vẹo vẹo.
Cô không nói chuyện với Nguyễn Dược Tiến. Quan hệ giữa nguyên thân và người anh họ này không tốt lắm, bình thường không chơi với nhau, cô còn từng bị Tôn Tiểu Tuệ lừa, bây giờ Nguyễn Dược Tiến đến đoạt bát cơm của cô nữa, cô thuận mắt anh ra mới là lạ đấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT