Nếu như Nguyễn Khê nói xấu bà ta trước mặt ông thợ may thì hình tượng của bà ta trong lòng ông thợ may thực sự khó mà nói trước được. Bà ta cảm thấy mình không thể mạo hiểm, vì thế lại vội vàng đưa chiếc rổ được đậy kín trên tay cho Nguyễn Dược Tiến.
Nguyễn Dược Tiến nhận cái rổ có chút nghi ngờ: “Sao thế ạ?”
Tôn Tiểu Tuệ tự cho mình là giỏi, hất vạt áo nói: “Mẹ không nên đi vào cùng con thì hơn, chuyện trước kia mẹ đã hiểu lầm Nguyễn Khê... Dù sao thì con tự mình vào đi, đừng nói con là con nhà ai. Con chỉ cần nhận ông ấy làm thầy là được, ông ấy sẽ nhìn nhận con để thu nhận con làm học trò, chứ không phải là nhìn vào ba mẹ hay gia cảnh.”
Nguyễn Dược Tiến suy nghĩ một chút: “Vậy được.”
Nói xong anh ta mang theo cái rổ tiếp tục đi về phía trước, đi được hai bước lại quay lại, có chút lo lắng hỏi Tôn Tiểu Tuệ: “Nếu như ông ấy thực sự không thích con thì sao? Nghe nói ông ấy nói chuyện rất khó nghe, thực sự khó mà hòa hợp.”
Tôn Tiểu Tuệ vỗ vai anh ta: “Không cần biết có thích con hai không, tính cách của ông ấy là như vậy, đối với ai cũng thế. Nếu như thực sự nói lời khó nghe, con cứ coi như không nghe thấy. Con chỉ cần nhớ kỹ, chỉ cần học cho thành thạo là được.”
Nguyễn Dược Tiến hít một hơi thật sâu, gật đầu: “Vâng ạ.”
Điều chỉnh tâm trạng xong, anh ta mang theo cái rổ đi về phía nhà ông thợ may. Đi tới cổng thì thò đầu vào nhìn, thấy ông thợ may đang ngồi ở dưới giàn nho, trên tay đang cầm một cái lược chải lông cho mèo.
Vừa chải còn vừa nói thầm: “Hơn nửa đời người rồi, đã quen với việc một mình mỗi sáng, rồi nhóc con kia ngày nào cũng tới, để nó thay đổi thói quen của mình. Đột nhiên con bé không đến một ngày, tao lại bắt đầu thấy không quen.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play