Người đàn ông dẫn đầu gây rối không dám nhúc nhích, theo bản năng lùi về phía sau hai bước.
Cảnh sát cầm dùi cui điện hỏi những người đến giúp đỡ gây rối: “Còn mấy người? Trong tay mấy người có gì?”
Lúc đó bán nhà không có giấy chứng nhận nhà ở, bọn họ lúc đó chỉ dựa vào một tay giao tiền một tay giao chìa khoá là coi như đã bán xong, ở nông thôn bán nhà đều như vậy cả.
Trong tay bọn họ chẳng có gì cả, chỉ có cái miệng, vì thế hét lớn: “Chúng tôi không bán nữa!”
Nguyễn Trường Sinh tiếp lời: “Muộn rồi! Chuyện sớm đã qua rồi!”
Nếu như nói lời này vào hai năm trước thì còn nói được, bây giờ nhìn thấy căn nhà đáng giá nhiều tiền liền nói không bán nữa, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy? Đều đã trôi qua 7, 8 năm rồi, bây giờ lại nói đổi ý không bán nữa, có thấy buồn cười không cơ chứ?
Nguyễn Khê không muốn tiếp tục lãng phí thời gian với bọn họ, chuyện cần nói cũng đã nói cho rõ ràng rồi, cô nhìn sang cảnh sát đứng đầu nói: “Đồng chí cảnh sát, sự việc chúng tôi đã khai báo rõ ràng rồi, chúng tôi đã có thể đi chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT