Cũng không có gì đặc biệt, chính là sắp xếp cảnh tượng khác nhau sau cửa kính nhà hàng, sử dụng ma-nơ-canh mặc quần áo do cô thiết kế và may ra, mỗi một cảnh phối với một bộ trang phục, đồng thời cũng có giới thiệu tương ứng.
Cả câu chuyện có tên là ngày thường của cô Thịnh.
Mùa đông âm mười độ, cô Thịnh mặc một cái áo khoác len cashmere được cắt may vô cùng đặc biệt, đeo gang tay và mũ, cạnh chân đặt một đôi giày trượt băng, cô ấy muốn cùng người cô ấy yêu đi trượt băng…
Mùa xuân âm mười lăm độ, hôm nay cô Thịnh mặc một bộ váy liền thân đi thả diều…
Sau khi viết giới thiệu ngắn xong, Nguyễn Khê tìm người đến làm theo thiết kế để thu hút sự chú ý, để người qua đường chú ý đến cửa kính cửa hàng này. Mà cảnh vật bên, từ mười ngày đến nửa tháng sẽ đổ một lần, cuối cũng là một tuần đổi một lần.
Bởi vì cảnh vật bên trong cửa kính rất đẹp, quần áo trên người người mẫu cũng rất đẹp, cộng thêm hiệu ứng ánh sáng, cách kể chuyện độc đáo, thú vị nên đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của các cô gái.
Lúc đầu, mọi người chỉ đi dạo phố rồi ngó qua xem xem, sau đó sẽ cùng nhau đi đến xem, tò mò xem lần sau cô Thịnh sẽ mặc gì, trong lòng vô cùng chờ mong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT