Cô đỗ xe xong liền mời Tạ Đông Dương vào nhà uống trà, lúc này Nguyễn Đại bảo lại ở bên trong chạy ra, đến ngõ nhỏ xem xem có gì mới tới. Chỉ chốc lát đám bạn tốt của cậu bé cũng đến, rồi vây quanh chiếc xe con.
Nguyễn Đại Bảo khoe khoang: “Lợi hại chưa, chị cả tớ mua đấy.”
Nguyễn Thu Nguyệt cũng ra ngoài nhìn một lúc, nhưng không xán lại như mấy bạn nhỏ kia. Đương nhiên cô bé không biết Tạ Đông Dương, mà cô bé cũng chỉ tới chơi, cho nên sau đó sau về phòng cũng không nói chuyện cùng họ, mà ngồi xem TV tiếp.
Hôm nay có vẻ Tạ Đông Dương không bận rộn mấy, ngồi xuống giường nhỏ uống trà và nói chuyện với Nguyễn Khê.
Anh ấy uống trà nhuận họng rồi nói: “Hôm trước đăng kí cho cô, hai ngày nay đã làm xong chứng nhận sở hữu rồi.”
Nguyễn Khê cười nói: “Vẫn là cậu Ba làm việc đáng tin.”
Tạ Đông Dương không hề khách khí, cũng không coi mình là người ngoài: “Vậy không phải, tôi không đáng tin với ai chứ với cô là phải đáng tin. Chuyện rơi mất vòng cổ này, đời này cũng chỉ xảy ra một lần đó thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play