Tưởng Tố Vân: “Nhưng mà cả đời cũng chỉ có như vậy thôi, bao giờ mới lên được chức lớn hơn chứ? Mấu chốt của việc này chính là tiền lương, muốn được thăng chức và tăng lương thì rất khó. Hơn nữa bây giờ mọi người đều nhìn vào tiền bạc cả, ai có tiền thì người đó có mặt mũi.”
Nguyễn Khê không khỏi thầm thở dài – thế giới này thực sự đã thay đổi rồi.
Tưởng Tố Vân lại nói thêm: “Tôi không có lá gan lớn như này, không có đầu óc và càng không có vốn để kinh doanh. Tôi không dám từ chức đâu. Thành thật, kiên nhẫn, vậy là đủ rồi.”
Nguyễn Khê hàn huyên với cô vài câu về những công chức định thôi việc và lao ra biển làm ăn, cô lại hỏi: “Này, tôi có cái này muốn hỏi ô. Nếu tôi muốn mua xe hơi thì đi mua ở đâu? Cục thương mại của các côkhông phải phụ trách việc này sao? Việc xem xét và phê duyệt các loại thủ tục đều phải thông qua chỗ các cô. Nếu không chiếc xe này chắc chắn sẽ không mua được.”
Tưởng Tố Vân gật đầu: “Mấy cái thủ tục này đúng là do bọn tôi phê duyệt thật nhưng là người nước ngoài làm. Cô muốn mua xe à, để khi nào tôi về tôi hỏi rõ xem ai là người phụ trách và mua ở đâu cho.”
Nguyễn Khê: “Vậy thì làm phiền cô rồi.”
Tưởng Tố Vân trợn mắt nhìn cô: “Không cần khách sáo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT