Vừa rồi còn đang mơ mơ hồ hồ nên không nghĩ tới, lúc này đột nhiên nhớ ra, cảnh tượng lúc đó tràn đầy trong đầu, không thể xua đi được. Tất nhiên, ngoại trừ hình ảnh thì còn có cả cảm xúc mềm mại khác thường trên cánh môi.
Không chỉ mềm mại mà còn có chút lạnh, như mang theo hơi lạnh của đêm khuya.
Nghĩ đến đây, Nguyễn Khê tỉnh táo lại, vội vàng đánh răng, súc miệng, rửa mặt.
Sau khi rửa mặt xong, trở về phòng, cô tùy tiện tìm một sợi dây da màu đen, buộc một nửa mái tóc lên. Cô cuộn mái tóc đã uốn xoăn của mình lên đỉnh đầu, phần còn lại thì để thả suông.
Vẻ ngoài của cô không để lộ tuổi tác, mặc dù đã ở thành phố khoảng bảy tám năm, cũng học đòi theo Nguyễn Khiết đi uốn tóc. Thế nhưng, dáng vẻ của cô vẫn giống như chú nai con từ trong rừng sâu chạy ra ngoài, dáng vẻ vừa nhỏ nhắn vừa hoạt bát, đôi mắt như biết nói chuyện.
Buộc tóc xong, cô ngồi xuống bàn ăn cơm, trên bàn có mấy chiếc bánh quẩy, cháo, lúc nãy cô đã nhìn thấy rồi. Không biết ai mua cho cô, dù sao cũng là người trong nhà, không cần phải khách sáo, cứ ăn là được.
Hôm nay là chủ nhật, Nguyễn Đại Bảo đi đến cửa hàng với Nguyễn Trường Sinh và Tiền Xuyến. Nếu Lăng Hào không có ở nhà thì chắc chắn lại đến đơn vị làm thêm giờ. Trong nhà chỉ còn một mình cô, thời gian làm việc hàng ngày vẫn như cũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT