Đồng nghiệp trực tiếp đập lên vai cô: “Cô điên ư! Chúng ta là ở cục thành phố, nhiều người ở phía dưới cần mấy chục năm muốn vào cũng không vào được, cô không có lý do đã từ chức, người trong nhà của cô có biết không?”
Đương nhiên Nguyễn Khê biết công việc này của cô trong mắt người khác tốt bao nhiêu, tất nhiên cũng biết trong mắt người khác việc mình từ chức thần kinh đến mức nào. Thời kỳ trước mắt, công chức trong mắt người khác là nghề có thể diện, có tương lai nhất.
Cô hoàn toàn lý giải được phản ứng của đồng nghiệp, chỉ cười nói: “Tự tôi có thể làm chủ.”
Trời ạ, chuyện lớn như vậy, cô thật sự xem cả đời mình như chuyện đùa. Khổ cực thi lên đại học, đọc sách học hành bốn năm, khó khăn lắm mới được phân đến cương vị này, thế mà cô đùa giỡn nói không làm là không làm.
Đồng nghiệp khuyên cô: “Nguyễn Khê, cô đừng làm loạn, thừa dịp còn chưa phê chuẩn thì đi lấy thư từ chức về đi, nếu không sau này chắc chắn cô sẽ hối hận. Từ chức thì dễ, nhưng muốn trở về coi như không về được!”
Nguyễn Khê vẫn cười nói: “Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, sẽ không hối hận.”
Đồng nghiệp nhìn cô: “Cô tin tôi đi! Chắc chắn! Chắc chắn cô sẽ hối hận!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play