Bị kìm hãm tư tưởng suốt mười mấy năm, mọi thứ từ từ thay đổi và mở rộng rồi trở nên sinh động rực rỡ hơn.
Nguyễn Khê đi thẳng đến giữa con đường mới tìm được Tạ Đông Dương, anh ấy ngồi trong một quầy hàng không nổi bật quá. Cô xuyên qua đám đông đi về phía gian hàng trước mặt anh ấy, Tạ Đông Dương thấy cô, sắc mặt trở nên vui vẻ, chào hỏi cô trước: “Ngài Khê, cô đã về rồi đó sao?”
Nguyễn Khê vòng ra sau quầy hàng đi về phía anh ấy, lấy hơi nói: “Đông đúc quá nhỉ.”
Tạ Đông Dương nói: “Năm đầu tiên tất nhiên mọi người còn phải quan sát, không biết chính sách cuối cùng sẽ thay đổi như thế nào, nên thái độ của mọi người đều cẩn trọng, sợ làm hỏng việc, nhưng bây giờ coi như đã khá thông suốt rồi, cho nên ai cũng thả lỏng tâm trạng, không cần phải để ý cẩn thận như trước đó nữa. Lúc cô đến đây có thấy không, có nhiều cô gái làm tóc xù, giống như mấy con cún lông xù vậy.”
Nguyễn Khê bật cười: “Thấy rồi, còn có nhiều người mặc quần ống loe nữa, ống quần rất lớn.”
Tạ Đông Dương thở dài nói: “Phải công nhận là cô nói đúng, cô có biết cuối năm trước đã xuất hiện chữ gì không? Hộ gia đình chục nghìn nhân dân tệ, năm ngoái có những gia đình thu nhập hơn mười nghìn, đều xưng là hộ gia đình chục nghìn nhân dân tệ. Từ này vừa xuất hiện, chuyện một năm tôi kiếm được bao nhiêu cũng không thể nói dối được nữa. Chuyện chỉ trong một đêm, cô nhìn con đường này xem, những quầy hàng được bày ra sắp dài hơn cả con phố rồi.”
Nguyễn Khê vẫn mỉm cười: “Thế nào? Hiện tại vẫn kiếm được nhiều chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT