Lục Viễn Chinh dừng bước mấy giây, khẽ thở dài, không có cách nào chỉ đành nói: “Vậy để anh xem thử.”
Nói xong, anh ta vẫn muốn đi, nhưng Diệp Thu Văn không chịu buông tay, giữ anh ta lại: “Anh không ở lại à?”
Lục Viễn Chinh lấy tay cô ta ra, cũng giống như hai lần trước đến đây, vẻ mặt không mấy cảm xúc: “Trong trường học còn có rất nhiều việc, anh vẫn về trường ở thôi. Hai ngày này để anh xem xem, có thể tìm được công việc gì cho em làm hay không?”
Nói xong, anh ta cũng không để cho Diệp Thu Văn có cơ hội, lập tức đi ra cửa.
Diệp Thu Văn đuổi theo ra ngoài cửa nhìn thấy anh ta dắt xe trực tiếp đi thẳng, cô ta muốn gọi anh ta nhưng lại nhịn. Thấy anh ta đạp xe rẽ vào trong ngõ, vành mắt Diệp Thu Văn ươn ướt, cắn khóe môi, không nén nổi uất ức trong lòng, trở về phòng ngồi xuống rồi khóc.
Non nửa học kỳ còn lại trôi qua rất mau, lập tức đã tới kỳ nghỉ hè.
Nghỉ hè, Nguyễn Khê không định về nhà, mà trực tiếp xin ở lại trường để tiện mỗi ngày có thể bày quán bán hàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT