Nghe vậy, Hứa Chước có hơi kinh ngạc, giơ tay vỗ một cái vào máy may của cô, một lát sau lại nói: “Chuyện vui lớn như vậy mà em cũng không nói cho tôi biết, nếu hôm nay không gặp em ở đây, tôi cũng không biết là em cũng đang ở Bắc Kinh đấy.”
Nguyễn Khê khoanh tay đặt lên máy may nhìn anh ấy: “Tôi cũng không biết đơn vị anh tham gia ở đâu, không có địa chỉ cụ thể, làm sao tôi có thể nói cho anh biết được chứ? Tiểu Khiết thi vào trường Đại học nhân dân, cũng đang ở Bắc Kinh.”
Hứa Chước trừng mắt nhìn cô: “Tôi và Trần Vệ Đông viết thư cho các em, các em cũng không trả lời, Trần Vệ Đông sắp mắc phải bệnh tương tư rồi đấy.”
Nguyễn Khê nhìn anh ấy chớp chớp mắt: “Chúng tôi chưa từng nhận được thư của các anh, có phải là viết sai địa chỉ rồi không?”
Hứa Chước nói: “Địa chỉ nhất định không sai, lần thứ nhất các em không có trả lời, chúng tôi lại gửi lần thứ hai, vẫn không có thư trả lời nên cũng không có gửi tiếp nữa. Nghĩ rằng hẳn là các em không không muốn liên quan gì đến chúng tôi, cho nên chúng tôi cũng không làm phiền các em nữa.”
Nguyễn Khê vẫn nhìn anh ấy, một lúc sau, ý cười trên mặt dần dần biến mất, đáy mắt dần lạnh đi, ánh mắt cũng hơi tối sầm lại.
Hứa Chước nhìn cô và hỏi: “Bọn em không nhận được thư à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT