Cô ấy đến trường học chưa được hai ngày đã bị cảm, đến bây giờ vẫn chưa tốt lên, cái mũi vẫn còn bị nghẹt.
Nguyễn Khê cũng không chần chờ với cô ấy nữa, cô cầm lấy cặp sách đeo lên lưng rồi đứng lên, nhỏ giọng nói với cô ấy: “Mình đi trước đây.”
Lý Hiểu Phương khẽ gật đầu rồi ngã người xuống giường ngủ tiếp.
Nguyễn Khê đến căn tin ăn sáng, sau đó mang cặp sách ra khỏi trường.
Trước kia lúc chưa xuyên qua đương nhiên là cô đã đến thủ đô rồi, nhưng cô lại chưa từng đến thủ đô vào những năm bảy mươi. Ở thời đại này, thành Tứ Cửu vẫn chưa có sầm uất sôi động như thế, phần lớn nhà dân đều là nhà nhỏ một tầng lợp ngói xám, và cảnh đường phố thì xám xịt.
Cô đeo cặp sách đi vào trong một con hẻm nhỏ thì nhìn thấy một cửa hàng sửa xe.
Trước cửa hàng sửa xe được dựng một cái rạp che mưa, ven đường có một dãy xe đạp cũ, có loại mới tám mươi phần trăm và mới ba mươi phần trăm. Một chàng trai khoảng chừng hai mươi tuổi mặc đồng phục màu xanh da trời đang ngồi ở dưới rạp sửa xe đạp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT