Lúc Phùng Tú Anh xoay người vào nhà, bà ta cười đến toét cả miệng, để lộ một hàm răng có hơi vàng, khoé mắt nhíu lại, toàn là nếp nhăn lộ ra. Bà ta cười đến mức khuôn mặt cũng như nhăn lại, trong từng cái nếp nhăn toàn là vui mừng.
Bà ta thu chăn vào nhà rồi không xếp, vội vã lấy cái túi đi ra ngoài mua thức ăn. Bà ta không ngừng mua rau, mua thịt, mua cá, lại mua tôm, còn đến tiệm thực phẩm phụ mua rất nhiều món đắt tiền, chất đầy cả một túi.
Mua xong đồ ăn, về đến nhà, bà ta đã mặc tạp dề vào, vội vã chế biến, mặt thoáng ý cười, bận bận bịu bịu với mọt bàn lớn đồ ăn. Mỗi món đều được bà ta làm cực kỳ dốc sức, đến cả một cái râu tôm cũng không để lại.
Lúc sắc trời vừa chuyển tối, Nguyễn Hồng Quân là người đầu tiên về đến nhà.
Bà ta chạy vào nhà bếp, hít mũi thật mạnh, mừng rỡ đến mức mắt sáng rực lên, nói: “Mẹ, đây là mẹ chuẩn bị cho chị cả và anh ba đấy à? Bấy nhiêu này cũng phong phú quá rồi, con thấy nó không thua gì năm ngoái!”
Nhất là món tôm rang muối, thịt thơm đầy mùi bơ, khiến người ta không kìm được mà chảy nước miếng, chỉ muốn cắn vào!
Tất nhiên là Phùng Tú Anh không làm cho cậu ăn, lúc cậu vươn tay ra thì đánh tay cậu một cái, bảo: “Gần nấu xong rồi, cha con cũng về nhà ngay thôi. Con đi gọi anh trai, chị gái, em trai, em gái của cô về hết đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT