Giáo viên đánh hai cậu nam sinh xong rồi lại vừa đi xem học sinh điền nguyện vọng vừa nói tiếp: “Cũng phải cân nhắc xem bản thân đến trình độ nào, ai ai cũng Thanh Hoa, Phúc Đán, Nam Khai. Mấy trò cho những nơi này đều là đâu, với kiểu thành tích không ra gì của các trò, một viên gạch của Thanh Hoa các trò cũng không chạm được!”
Nhưng giáo viên cũng không vội vã, hẳn là vì trong lòng ông ấy rõ ràng hơn bết kỳ ai, số học sinh có thể thi đậu đại học trong này lác đác không là bao. Nếu đều không thi nổi, ghi Thanh Hoa với ghi những đại học phổ thông khác cũng có gì khác nhau đâu.
Nguyễn Khê vừa cười vừa viết ‘Đại học Bắc Kinh’ lên tờ nguyện vọng.
Nếu như cô còn ở thời đại kia của mình, cô sẽ không dám khoa trương như vậy, tuy là thành tích học tập của cô rất tốt. Tuy nhiên, sau khi xuyên không lại đây, cô kéo Nguyễn Khiết cùng nhau học tập hơn bốn năm, xem như đã rõ ràng tất các cán kiến thức.
Nhất là bài thi trong kỳ thi đại học bấy giờ đơn giản, mục tiêu trước này của cô chính là: Đã thi thì phải thi cho tốt nhất!
Thời gian hơn bốn năm nay, cô nỗ lực củng cố toàn bộ kiến thức tiểu, trung, cao lại một lần nữa. Cô hao tốn bao nhiêu tinh thần, nỗ lực như vậy, không phải chỉ để thi đại một trường đại học bình thường.
Nếu cô đã tính thi một đại học phổ thông, vậy cô chỉ cần ôn tập một, hai tháng giống những người khác là được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play