Đều là con được hai người sinh ra, tại sao anh cả và em năm lại được sống tốt như vậy, còn cả nhà anh hai bọn họ lại phải sống khổ cực đến thế!
Nguyễn Chí Cao và Lưu Hạnh Hoa không nghe thấy, mặc kệ bọn họ ở đằng sau lưu tùy ý mắng chửi, dù sao thì ban đầu khi ra riêng là do bọn họ tự làm loạn đòi ra ở riêng, chứ không phải là người làm ba làm mẹ hai người đuổi bọn họ ra ngoài, nói thế nào cũng chẳng hợp lý gì cả.
Từ lúc xuyên qua đây Nguyễn Khê đã không thích Tôn Tiểu Tuệ, mối quan hệ của cô và Nguyễn Dược Tiến, Nguyễn Dược Hoa cũng không tốt lắm, cho nên cô cũng không dắt Nguyễn Hồng Quân, Diệp Phàm và Nguyễn Thu Nguyệt đến chào hỏi bọn họ, ăn xong cơm liền qua tiệm may ngủ luôn.
Nguyễn Khiết rất sợ Nguyễn Trường Quý và Tôn Tiểu Tuệ lại ỷ lại, ràng buộc mình, nên cũng tránh xa cả nhà bọn họ, đến cả chạm mặt cũng không có cơ hội. Dù sao bọn họ cũng chưa từng nuôi cô ấy, cô ấy cũng không cảm thấy tội lỗi.
Hai ngày đi đường núi rất mệt, Nguyễn Khê, Nguyễn Khiết vừa đưa Nguyễn Hồng Quân, Diệp Phàm và Nguyễn Thu Nguyệt đến tiệm may liền đi ngủ luôn. Ngày hôm sau, khi tỉnh dậy, tắm rửa về nhà ăn trưa, vừa hay cũng là lúc Nguyễn Thúy Chi về đến nhà.
Lúc ăn cơm, Nguyên Khê hỏi Nguyễn Chí Cao: “Ông nội, ba của Lăng Hào đã được phán xử lại chưa?”
Mặc dù bây giờ Nguyễn Chí Cao không làm bí thư đại đội nữa, mỗi ngày chỉ ở trong nhà nuôi gà, nuôi vịt, làm ruộng, nhưng nếu như trong thôn có việc gì quan trọng thì các cán bộ sẽ đều đến bàn bạc với ông ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play