Nguyễn Khiết im lặng suy nghĩ một hồi, khóe miệng nở nụ cười: “Vậy có phải anh ấy và ba mẹ anh ấy có thể trở về thành phố phải không?”
Nguyễn Khê cười lại gật gật đầu: “Lần này trở về có thể sẽ không gặp được cậu ấy nữa rồi.”
Cô nói ra lời này không có nửa phần thương cảm, chỉ có tràn đầy vui mừng và phấn chấn.
Cả nhà họ bị điều xuống nông thôn nhiều năm như vậy, bị sai phạm của Lăng Trí Viễn đè ép đến không thở nổi nhiều năm như vậy. Bây giờ Lăng Trí Viễn đã có thể xử lại án sai, cả nhà họ cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, trở lại thành phố sống những ngày bình yên.
Nhất là Lăng Hào, hẳn là sẽ không còn phải chịu áp lực như khi sống ở nông thôn nữa.
Nguyễn Khiết nói: “Thật đáng tiếc, lại không có cơ hội tiễn họ, sau này không chừng cũng không gặp được.”
Dù sao cũng đã ở nông thôn cùng với nhau hai năm, nói thế nào thì cũng có tình cảm . Nếu Lăng Hào còn ở nông thôn, các cô về nhà là có thể gặp được cậu. Nhưng nếu cậu đã trở lại thành phố, chắc sau này sẽ không thể gặp lại nhau nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT