Hứa Chước nhìn nó nhưng không nhận, chỉ nói: “Có tí việc, mau cất đi, sau này đừng mua đồ linh tinh.”
Anh ấy biết hoàn cảnh gia đình, cũng như cảnh ngộ của cô trong nhà, tiền bạc không phải là thứ mà cô ấy có thể phung phí.
Nguyễn Khê nhìn anh: “Nếu anh không nhận, tôi cũng ngại nhờ anh giúp.”
Hứa Chước đối mặt với cô một lúc, nhưng vẫn không đưa tay nhận.
Nguyễn Hồng Quân cũng rất hiểu chuyện, lập tức cầm điếu thuốc nhét vào túi quần của Hứa Chước.
Hứa Chước: “...”
Nếu lấy nó ra và đẩy tới đẩy lui lại trách phí thời gian, nên anh bèn nhận lấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT