Nghe vậy, Phùng Tú Anh nhìn về phía Nguyễn Thu Dương: “Toàn những thứ linh tinh gì đâu, bây giờ lũ trẻ bọn con rõ là càng ngày càng kỳ lạ. Giữa nam và nữ chỉ có kết hôn và không kết hôn, làm gì có chuyện chơi đùa một chút chứ? Chơi đùa thế này gọi là đùa nghịch lưu manh, gọi là tư tưởng lệch lạc, con không được học theo những thứ không đứng đắn này đâu đấy.”
Nguyễn Thu Dương nói: “Con không thèm học đâu, kẻ trêu chọc những người này không phải là con mà là đứa con gái xinh xắn đến từ nông thôn của mẹ đấy. Bảo sao bọn họ đều muốn đi học đến thế, đi học không có ích lợi gì cả, thì ra là có mục đích cả, còn có cả kế hoạch luôn.”
Nói xong, cô ta bắt đầu vạch trần kế hoạch của Nguyễn Khê và Nguyễn Khiết: “Con nói mẹ nghe, lúc bắt đầu bọn họ đến trường dự thính, bởi vì tầm thường, không có ai để ý đến bọn họ, nên bọn họ buồn bực. Buồn bực hơn nửa năm trời, trở nên trắng trẻo hơn thì cũng vừa lúc đi học. Đến trường thoáng cái đã gây chấn động, những nam sinh kia nhìn thấy chị ta thì cứ như ruồi nhặng trông thấy quả trứng có khe nứt vậy.”
Vạch trần kế hoạch xong, cô ta lại hỏi Phùng Tú Anh: “Mẹ, mẹ nói xem, có phải bọn họ đã lên kế hoạch từ trước rồi không, nhẫn nhịn một cục tức nên muốn nổi danh ở trong trường, trèo cao gả cho gia đình khá giả. Nếu leo được tới nhà Tư lệnh thì nửa đời sau không phải sầu lo gì nữa rồi!”
Nghe được những lời này, Phùng Tú Anh không nhịn được mà bật cười: “Nhà Tư lệnh á?” Nằm mơ giữa ban ngày à?
Nguyễn Thu Dương nhìn bà ta: “Đúng vậy, sáng nay con trai nhà Tư lệnh là Hứa Chước đã bị chị ta thu hút đi vào trong lớp đấy.”
Nghe xong, Phùng Tú Anh sững sờ, ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Vậy có khả năng là chỉ chơi đùa với nó thật rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT