Sự việc nói tới đây coi như đã xong xuôi, năm nay quyết định sẽ chia làm hai tốp để đón năm mới, Nguyễn Khê, Nguyễn Khiết, Nguyễn Hồng Quân, Nguyễn Thu Nguyệt và Diệp Phàm về quê ăn Tết với ông bà nội, còn Diệp Thu Văn, Nguyễn Thu Dương và Nguyễn Hồng Binh thì ở nhà ăn Tết với hai người họ.
Mặc dù trong lòng của Phùng Tú Anh thấy không hài lòng nhưng bà ta không dám đứng trước mặt phản đối quyết định của Nguyễn Trường Phú.
Chuyện này đến đây coi như đã tính toán ổn thỏa, Nguyễn Trường Phú lại nhớ đến một chuyện khác, thế là ăn cơm xong ông ta buông đũa xuống và hỏi Diệp Thu Văn: “Đúng rồi, Thu Văn, con có dự tính gì cho mình chưa? Học kì này kết thúc là con đã tốt nghiệp cấp hai rồi. Tiểu Phàm còn nhỏ, qua cái Tết này nó mới mười lăm, không thể tính toán gì cho nó được, chỉ có thể để nó đi học cấp ba. Nhưng con sang năm là mười bảy rồi, không còn nhỏ nữa.”
Dĩ nhiên là Diệp Thu Văn từng nghĩ tới chuyện này, nếu như không tiếp tục đi học thì cô ta chỉ còn lại hai con đường có thể đi. Một là Nguyễn Trường Phú sẽ sắp xếp cho cô ta vào làm quân nhân trong bộ đội, còn một con đường khác là gia nhập công xã ở nông thôn.
Ngoài ra cho dù có đi làm quân nhân đi nữa, thì khởi điểm cũng phải vào bộ đội địa phương trước. Cô ta đã từng đi theo Nguyễn Trường Phú và Phùng Tú Anh sống ở nơi của bộ đội địa phương, biết được những ngày tháng ở nơi đó không dễ sống, thêm vào đó nếu làm quân nhân thì mỗi ngày đều phải huấn luyện vô cùng cực khổ.
Sau khi cân nhắc xong xuôi, cô ta chọn con đường tốt nhất bây giờ, hơn nữa nói ra cũng đầy đủ lý do.
Cô ta nhìn Nguyễn Trường Phú và nói: “Con muốn học tiếp cấp ba, con muốn ở bên ba mẹ hai năm nữa, con không nỡ rời xa hai người.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT