Nguyễn Trường Phú nghĩ bụng trẻ nhỏ có suy nghĩ của trẻ nhỏ, nên cũng không hỏi thêm gì nhiều.
Nhưng Nguyễn Khê cảm thấy có một số chuyện cô cần phải nói trước với ông ta một tiếng, dù sao thì tất cả mọi chuyện khi đi học của cô và Nguyễn Khiết đều do ông ta sắp xếp, mà ông ta cũng coi như tận tâm, cho nên cô lại nói với Nguyễn Trường Phú: “Hôm thứ bảy con và Nguyễn Khiết đã đi nghe thử một buổi học của lớp bảy, chúng con không thể theo kịp tiến độ của chương trình giảng dạy, không nghe hiểu được nội dung mà giáo viên giảng, cho nên chúng con dự định là sẽ tạm thời không đi dự thính nữa để khỏi lãng phí thời gian, cứ ở nhà tự học trước đi đã.”
Nguyễn Trường Phú không có ý kiến gì với chuyện này, dự thính thì không có học bạ, cũng không tính là giáo viên nào quản lý, nên có đi học hay không cũng chẳng có ảnh hưởng gì, ông ta chỉ nói: “Hai đứa tự coi mà làm thôi, nhưng tới lúc đã có học bạ rồi thì không được làm vậy nữa đấy.”
Nguyễn Khê gật đầu: “Chúng con biết rồi, sau khi làm xong học bạ thì chúng cháu sẽ tuân thủ nghiêm ngặt quy định của nhà trường.”
Nguyễn Trường Phú gật đầu, ông ta cảm thấy Nguyễn Khê hiểu chuyện nên cũng không nói thêm gì nữa.
Sau khi ăn xong bữa sáng, mọi người lục tục kéo nhau ra cửa người đi học kẻ đi làm. Lúc Nguyễn Hồng Quân đi còn cố ý đến chào Nguyễn Khê một tiếng, đồng thời biểu đạt tình cảm ngưỡng mộ của mình một phen, sau đó bị Diệp Phàm bước tới đạp một phát mới đuổi đi.
Thái độ của Diệp Thu Văn rất cương quyết, lúc ra cửa cũng không đợi Nguyễn Thu Dương, cô ta đeo cặp rồi một mình bước đi thật nhanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT