Có trứng gà để lấy đương nhiên bà Triệu vô cùng sẵn lòng, hơn nữa bà cụ biết Lưu Hạnh Hoa đi vào thị trấn để cầu hôn cho Nguyễn Trường Sinh, nên liền cười nói: “Thằng năm nhà bà thật có phúc, không cần bà lo lắng, tự mình tìm vợ, lại còn tìm được người tốt như thế.”
Lưu Hạnh Hoa cười nói: “Thằng năm nhà tôi ấy à, cũng chỉ có chút khả năng này.”
Bà Triệu: “Khả năng này còn nhỏ được sao? Đây thế nhưng là khả năng lớn đấy!”
Trong thôn nhiều đàn ông là thế nhưng chưa từng nghe nói có ai tự tìm vợ cả, mà đều là nhờ bà mối giúp đỡ chọn lựa, ở giữa làm mối mới thành.
Lưu Hạnh Hoa chỉ cười khi được bà ấy nói vậy, trong lòng rất thoải mái.
Bà còn phải vội đi vào thị trấn, không có nhiều thời gian để lãng phí vì vậy không nói chuyện với bà Triệu nữa, chỉ nói: “Tôi phải đi đây liền đây, phiền bà trông nom mấy con gà giúp tôi với nhé, trở về sẽ mời bà ăn kẹo mừng!”
Bà Triệu cười nói: “Không sao đâu, bà cứ yên tâm đi đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play