Cô có tiết kiệm tiền như thế nào, năm nào cũng phải sống tốt, cho nên bất kể là đồ ăn thức uống hay quần áo đều phải sắm sửa.
Nguyễn Thúy Chi ngây ngốc ở trên núi cũng đã ba bốn tháng, vừa lúc có thể thuận tiện đi thăm bốn đứa con thơ của mình.
Lưu Hạnh Hoa đưa tiền và vé cho Nguyễn Thúy Chi, bảo cô ấy đi mua vải vóc và đồ ăn, lại đưa cho Nguyễn Trường Sinh vé dầu, gạo, củi, muối cùng các loại vé khác mà bà tích góp được hơn nửa năm, bảo anh xuống núi sau đó đến chợ đen, tìm người bán đi, lấy tiền về.
Đương nhiên trong phần phiếu thừa ấy không có phiếu lương thực và phiếu vải, anh cả Nguyễn Trường Phú không gửi phiếu lương thực và phiếu vải về.
Không gửi phiếu lương thực là bởi vì ở nông thôn người ta đều tự trồng lương thực ăn, không giống như ở thành phố cần lấy phiếu lương thực đi mua lương thực ăn, mà phiếu vải là dành cho mấy đứa trẻ nhà anh ấy, chính anh cũng không đủ dùng, phiếu khác có thể gửi anh đều sẽ gửi về.
Hai chị em Nguyễn Thúy Chi và Nguyễn Trường Sinh nhận nhiệm vụ, lập tức cùng nhau xuống núi.
Hai người đến thị trấn, trước tiên đến cửa hàng mua một chút đồ ăn vặt, hàng tết cần sắm tạm thời chưa mua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT