Xích Miên lắc đầu: “Em nào có tài cán gì. Chỉ là bản tính của Bách Cận thật sự không xấu, tiếp xúc nhiều cũng hiểu rõ tính khí của nhau phần nào. Bách Cận là do bị thiếu thốn tình thương của mẹ từ nhỏ, vừa hay từ nụ cười của em hay cho đến cách em quan tâm đều có cảm giác khá ấm áp. Do đó Bách Cận mới vô thức bị cuốn hút rồi làm quen với điều đó thôi.”
Bách Tân đưa tay điểm lên chóp mũi cao của Xích Miên một cái: “Em đó, suốt ngày nghiêm tốn. Tiếp xúc với em lâu dần, anh còn bị sự thông minh và rộng lượng của em dọa sợ đây này. Sợ bản thân không xứng với em đấy.”
Xích Miên chu môi: “Đừng có mà chọc người ta. Em dỗi bây giờ đấy.”
Nghe tiếng cười ha hả của Bách Tân vang lên, mắt của Xích Miên nhẽ híp lại thành một đường cong. Nhưng chỉ trong tích tắc, bởi khi cô ngước mặt lên nhìn Bách Tân thì gương mặt của cô đã tràn ngập ý cười cùng sự làm nũng.
Ban đầu, Xích Miên cứ nghĩ đây là một ca dễ, nhưng không ngờ cũng khá là nhọc thế này. Sau khi Xích Miên biết rõ chuyện xưa của Bách Tân cùng bí ẩn về cái chết của nguyên chủ thì cô liền phải vận động tất cả tế bào nơron thần kinh để cho ra đời những biểu cảm lẫn hành động phù hợp ở trước mặt của Bách Tân.
Bởi Bách Tân thích nguyên chủ, mà tính tình của nguyên chủ vốn dĩ thùy mị, dịu dàng như nước. Còn lần này, Xích Miên phải thể hiện ra mặt thông minh để Bách Tân vừa lòng đẹp ý, tuy vậy nhưng cô vẫn phải áp chế nó xuống, không thể để nó biến thành quá sắc sảo hay toan tính được.
Nhưng Xích Miên lại càng không thể giả ngây, bởi một người có sự thông minh thì không thể đi kèm với sự ngây ngô. Điều đó khiến cho Xích Miên cân nhắc khá nhiều. Quả thật là làm cho người ta ghét lúc nào cũng sẽ dễ hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT