Đến bệnh viện, Cải Thảo gặp trợ lý của Gia Minh ở ngay trước cổng lớn. Trợ lý chào hỏi Cải Thảo rồi nhanh chóng dẫn bà ta đi lên phòng bệnh của Gia Minh: “Bởi vì đã tỉnh và hay tin bà đến thăm nên Chủ tịch Trần đã yêu cầu chuyển qua phòng hồi sức rồi ạ. Hiện tại bà có thể vào thăm Chủ tịch.”
Cải Thảo vô cùng hài lòng với biểu hiện của Gia Minh, rất săn sóc và tâm lý, quả thật là lo lắng cho bà ta đủ đường. Vào đến phòng bệnh, Cải Thảo có chút giật mình vì bộ dáng xanh xao của Gia Minh. Bà ta nhanh chóng tiến đến sà vào lòng Gia Minh: “Ôi anh Minh.”
Chân mày của trợ lý giật giật, nhanh chóng xoay người bước ra khỏi phòng. Vở diễn này không quá khó, chỉ có điều tác dụng phụ hơi mạnh là bị đau mắt mà thôi. Nhưng biết làm sao được, vì cuộc sống thì phải mưu sinh thôi.
Trong phòng bệnh, tuy Gia Minh là người bệnh nhưng hiện tại ông lại phải dỗ dành Cải Thảo. Tiếng khóc rấm rứt của bà ta vang vọng khắp căn phòng, mày của Gia Minh không nhịn được thoáng nhăn lại.
Gia Minh đưa tay vỗ nhẹ lên lưng của Cải Thảo, vài tiếng ho như đang cố gắng đè nén phát ra từ cổ họng của ông ta khiến cho Cải Thảo hoàn hồn. Rõ ràng là bà ta đến đây thăm bệnh nhưng hiện tại lại thành thế này, còn khiến cho người ta khó chịu.
Nhận ra được sự vô ý của bản thân, Cải Thảo cười gượng gạt đi hai hàng nước mắt còn đang chảy dài trên mặt: “Em vô ý quá. Anh có sao không? Sao lại lao lực quá độ vậy? Có chuyện gì xảy ra sao anh?”
Gia Minh lắc đầu, dáng vẻ buồn rầu: “Vẫn là chuyện đó thôi. Thời gian này anh rất nhớ em, vô cùng muốn gặp em nhưng lại không dám gặp em, anh…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT