Hồ Lập Bân là con một, đương nhiên không có nỗi khổ này nhưng anh ta nhiều mưu mẹo: “Anh phải để Linh Linh ra ngoài đi lại nhiều hơn, đừng ở lì trong nhà, ra ngoài gặp nhiều người hơn, sẽ dễ dàng tìm được tình yêu tự do hơn.”
“Đúng vậy nhỉ!”
Hà Tùng Bình thấy đây là một ý kiến hay, liền cách ba bữa lại để em gái đến nhà máy chơi.
Nhà máy này có không ít thanh niên tài tuấn, còn có Cố Thừa An bảo sắp tới sẽ có sinh viên đại học đến làm lực lượng dự bị, đúng là có vài người anh ta đều thấy được, làm em rể của mình cũng không tệ.
“Quản lý Hà, chào buổi sáng.” Hạ Thiên Tuấn vẫn để mái tóc bù xù rối bời đi ngang qua, chân đi đôi dép lê muôn thuở, đang cầm một lá thư và một cuốn sổ chuẩn bị đến chốt gác.
“Chào, đồng chí Hạ.” Hà Tùng Bình nhìn Hạ Thiên Tuấn, lại nhớ đến hôm đó khi nhắc đến anh ta với em gái, đúng là không câu nệ tiểu tiết.
Nhưng “Người vô gia cư” này không lâu sau đã lập công cho nhà máy, trở thành anh hùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT