Đôi lông mày anh tuấn của Cố Thừa An như gió xuân hóa mưa, dưới sự vây quanh của các phóng viên, trong ánh đèn flash nhấp nháy, anh nhìn về phía người phụ nữ phía sau đám đông, ánh mắt hai người chạm nhau, trong mắt chỉ có đối phương.
“Hơn ba mươi năm qua, tôi phải cảm ơn rất nhiều người, người tôi cảm ơn nhất là một nữ đồng chí tên Tô Nhân mà tôi quen năm hai mươi tuổi, cô ấy không quản ngại đường xá xa xôi đến Bắc Kinh, từ đó cuộc đời tôi đã có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất...”
Tô Nhân nghe thấy câu nữ đồng chí mà tôi quen năm hai mươi tuổi, khóe miệng hơi cong lên.
Cuộc phỏng vấn kết thúc, các phóng viên của các báo đài truyền hình khác thu dọn đồ đạc rời đi, Dương Hữu Huệ và Cố Thừa An cũng đã gặp nhau nhiều lần, lúc này mới trêu anh với tư cách là đồng nghiệp tốt, bạn tốt của Tô Nhân: “Ông chủ Cố lợi hại thật, là khách quen của báo chúng tôi.”
“Được thôi, vậy sau này chúng tôi sẽ xuất hiện nhiều hơn trên báo của các cô.”
Thấy vợ ở nơi làm việc vẫn luôn giữ khoảng cách với mình, như thể không quen biết, Cố Thừa An từ từ tiến lại gần cô, đôi giày da đen bóng loáng phát ra tiếng kêu lách cách.
Hai người đối mặt nhìn nhau, Tô Nhân nghiêng đầu nhìn Cố Thừa An: “Ông chủ Cố còn có việc gì không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT