Vì khoảng cách xa, mối liên hệ giữa gia đình họ và gia đình chị họ không quá thường xuyên, chỉ biết thằng bé Quân Quân này cũng khá có chí tiến thủ, thi đỗ đại học một cách thuận lợi.
“Lần gặp mặt trước là lúc nào nhỉ?” Cố Thừa An cố nhớ lại: “Lúc Thừa Huệ kết hôn?”
Tô Nhân mím môi, chê bai trí nhớ kém của đàn ông: “Năm kia bà nội đại thọ, nhà cô cả đến.”
“Ồ, đúng rồi!” Cố Thừa An nhớ đến người cháu họ, cũng có chút cảm khái: “Hồi đó Quân Quân mới bao nhiêu tuổi, bây giờ đã là chàng trai to xác rồi. Anh nhớ cậu bé cũng rất thông minh, lần đầu tiên gặp em đã gọi em là thím.”
Tô Nhân nhớ đến chuyện này liền hỏi ra thắc mắc nhiều năm trước: “Không phải là anh bảo Quân Quân gọi chứ?”
Lúc đó hai người còn chưa ở bên nhau, cô vốn còn thấy Cố Thừa An lúc đó rất không ưa mình.
“Làm sao có thể chứ.” Cố Thừa An hắng giọng, tầm mắt nhìn về nơi khác: “Anh là loại người như vậy sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play