Vài ngày sau, hai bàn tay nhỏ của Sao Sao nâng niu những bức ảnh đã rửa, nhìn chiếc xe đẹp đẽ và bố mẹ trên đó, còn có cả hình bản thân mình ngã lăn quay ở đuôi xe, hai chân nhỏ còn chổng lên trời đỏ mặt.
“Mẹ ơi! Mẹ ơi~” Sao Sao bĩu môi, rất khó chịu: “Mẹ xem này...”
Mình xấu hổ quá đi mất, hu hu hu! Giống như con rùa trong canh rùa lật ngửa vậy.
Tô Nhân sắp nhịn không được cười, thực sự không phải cô không thương con gái, mà là khoảnh khắc bố bấm máy, Sao Sao vừa ngã vào ống kính, cảnh tượng đó thật buồn cười.
Lúc đó, cô bé liền khóc òa lên, dọa cho mấy người lớn phải dỗ dành ngay, đợi dỗ xong cô bé vẫn khóc đỏ mặt, khóe mắt còn đọng nước mắt nức nở hỏi, ảnh chụp mình và xe đã xong chưa.
Kết quả là chụp được một bức ảnh nhìn vào là buồn cười.
“Chụp đẹp lắm, nổi bật lắm, người bình thường không chụp được đâu, chúng ta cất đi để làm kỷ niệm.” Tô Nhân cất bức ảnh đi, lại dỗ con gái: “Đợi bố lái xe về, chụp lại cho con một bức ảnh thật đẹp nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT