Cổ Tuấn Vĩ nghỉ hưu, vị trí tổ trưởng tổ kinh tế bỏ trống, tổng biên tập bàn bạc với một số tổ trưởng, trước tiên để người cũ của tổ kinh tế lên thay, sau đó sẽ thảo luận về vấn đề cải cách tòa soạn báo.
Dù có xảy ra chuyện nhưng không khí Tết vẫn nồng đậm, mọi người nhìn thấy phố phường rộn ràng, tâm trạng cũng vui vẻ hơn.
Cố Thừa An nghe Tô Nhân kể lại lời của Hà Quốc Cường, cũng thấy có lý, người ta sợ nhất là gặp phải chó cùng rứt giậu, sau đó một thời gian anh đều đưa đón cô đi làm nhưng đám người Cao Tường vẫn không xuất hiện.
“Thấy chưa, em nói mà có sao đâu.” Tô Nhân ngồi ở yên sau xe đạp của Cố Thừa An, một tay ôm lấy eo anh.
“Vẫn nên cẩn thận, kẻ tiểu nhân khó phòng nhất.”
Hai vợ chồng ra khỏi nhà từ sáng sớm, hôm qua Sao Sao đã được đón đến khu nhà ở của quân khu ở chơi vài ngày, Tô Kiến Cường dọn dẹp nhà cửa xong cũng mang theo đồ câu cá chuẩn bị đi giải trí.
Bầu trời xám xịt chỉ có chút ánh sáng le lói, mùa đông ở Bắc Kinh vẫn luôn như vậy, hơn bảy giờ rồi mà vẫn chưa thấy sáng hẳn. Lúc này trong ngõ cũng chẳng có mấy người, Tô Kiến Cường đi ngược chiều gặp ba người đàn ông trẻ tuổi, trông như đám cỏ dại, tóc tai rũ rượi, áo khoác quân đội mở rộng, đi lại vênh váo, trông thật đểu cáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play