Sao Sao thích suy nghĩ lung tung, nghe hành khách trên tàu nói chuyện về bọn buôn người cả buổi chiều, liền lo lắng mình bị bắt cóc, suốt dọc đường cứ nắm chặt tay mẹ, lúc nào cũng cẩn thận.
Thậm chí còn lén lút nói mật hiệu với mẹ, nói nếu cô bé bị bắt cóc thì sẽ vẽ hình ngôi sao trên đường, như vậy mẹ có thể nhìn thấy, rồi đi theo cứu cô bé.
Nghĩ chu đáo toàn diện như vậy, Tô Nhân thực sự kinh ngạc.
Không biết trẻ con bây giờ sao lại thông minh như vậy.
“Mẹ nhất định sẽ không để con gặp nguy hiểm đâu.” Tô Nhân dạy con khi ra ngoài phải cẩn thận, không được đi theo người lạ, càng không được ăn đồ người lạ cho, Sao Sao gật đầu như gà mổ thóc, ngoan ngoãn ghi nhớ.
Tốc độ tàu hỏa màu xanh lá cây năm nay đã nhanh hơn nhiều so với mấy năm trước, Tô Nhân là người cảm nhận rõ nhất: “Năm xưa mẹ đi tàu hỏa đến nhà bố con phải mất ba ngày hai đêm.”
Sao Sao đếm trên đầu ngón tay, dùng hết cả năm ngón tay, vậy thì đúng là rất lâu rồi: “Sao bố không đến đón mẹ vậy, bố hư!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT