Tống Tiến Dân giật giật khóe miệng: “Cậu cũng làm nghề này nhiều năm rồi, vậy mà lại bị một tổ viên là Tô Nhân dẫn dắt theo? Cô ta khiến cậu viết mà phấn khích đến vậy sao?”
Bản thảo này một khi đăng ra, Nhà máy sản xuất radio Ân Nhạc chắc chắn sẽ lật ngược tình thế.
“Không thể nào!” Trúc Hoa Sơn lắc đầu, vẻ mặt đầy tự tin: “Hoàn toàn là do tôi tự điều tra ra! Đồng chí Tô Nhân căn bản không thể nhúng tay vào, anh yên tâm, tôi luôn để mắt đến cô ta, căn bản không cho cô ta nửa điểm cơ hội làm việc riêng.”
“Nhưng mà, tổ trưởng, thực ra anh nghĩ nhiều rồi, cô ta căn bản không thông minh bằng tôi, tôi đã phát hiện ra có người muốn hại nhà máy của chồng cô ta rồi, mà cô ta còn chưa phản ứng kịp! Nói ra thì, cô ta còn phải cảm ơn tôi!”
Mí mắt Tống Tiến Dân lại giật giật, đưa tay lên trán khó chịu: “Cậu...”
Cũng không cần viết hay đến vậy chứ?
Cùng một sự việc, dùng từ khác nhau, góc độ tiếp cận khác nhau thì hiệu quả đạt được cũng sẽ có sự chênh lệch rất lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play