Khi trời vừa hửng sáng, anh đã nhận được tin, Văn Quân đã lén lút chuồn đi, đến bệnh viện thăm Tân Mộng Kỳ, dù sao anh ta vẫn cho rằng đó là vợ con của mình, đặc biệt là đó lại là đứa con trai duy nhất của anh ta, thế nào cũng phải đi sắp xếp một phen.
“Bảo Trịnh Nhị dẫn thêm người chặn đường, không cần động thủ, kéo dài thời gian không cho anh ta chạy thoát là được, đảm bảo sau khi công an nhận được đơn tố cáo của Vương Ngạn thì có thể bắt giữ người ngay.” Cố Thừa An sau khi sắp xếp xong mọi chuyện thì dặn dò Hồ Lập Bân.
Khi Văn Quân rời khỏi bệnh viện, bầu trời vừa hửng sáng, người đi đường vội vã, càng vội đi làm.
Anh ta nửa đêm nhận được tin, biết Vương Ngạn đã tố cáo mình, anh ta cũng có người hối lộ trong công an, lúc này đương nhiên có thể dùng đến.
Nếu không phải vì đứa con vừa mới chào đời, lại vì sinh non nên cơ thể quá yếu, nếu không thì anh ta vẫn muốn mang theo con đi cùng.
Trước đây khi nghe tin Tân Mộng Kỳ mang thai, trong lòng anh ta không có chút gợn sóng nào, vẫn bận rộn vun vén quan hệ, bận rộn kiếm tiền nhưng bây giờ biết con trai mình đã chào đời, lại đang trong thời điểm nguy cấp như thế này, anh ta vẫn rất xúc động.
Dù thế nào đi chăng nữa, trên thế giới này, anh ta cũng có một đứa con.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT