Tô Kiến Cường quay đầu nhìn ra ngoài: “Vừa rồi Hồ Lập Bân đến, chắc là đang nói chuyện.”
Ánh mắt Tô Nhân cũng hướng ra ngoài, mái hiên, mái nhà và tường của tứ hợp viện nhà cô đều phủ đầy tuyết, đẹp như được khoác lên một tấm áo bạc.
Bên ngoài bức tường tứ hợp viện, Cố Thừa An đang nghe Hồ Lập Bân báo cáo về vụ án hỏa hoạn do Tống Cương gây ra.
“Anh ta không chịu nổi, chủ yếu vẫn là vì nghĩ đến người nhà, không nỡ ngồi tù mãi, muốn lập công chuộc tội để giảm án nên đã khai ra người đứng sau.” Dạo này Hồ Lập Bân đều theo dõi vụ án này, có tin tức cũng chỉ có thể đến làm phiền Cố Thừa An đang đắm chìm trong niềm vui làm bố.
“Khai ra ai?”
“Vương Ngạn dưới trướng Văn Quân.” Hồ Lập Bân có chút thất vọng, rõ ràng biết Vương Ngạn chắc chắn là người làm việc cho Văn Quân nhưng Tống Cương chỉ có thể khai ra Vương Ngạn.
Anh ta cũng hiểu chuyện này, Văn Quân sẽ không đích thân ra mặt, cho dù lửa có cháy đến người anh ta, anh ta cũng có thể vận hành những người bên dưới đi chịu tội thay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT