Ngày hôm sau, đúng vào ngày nghỉ, Tô Nhân định chiều đi Phúc Lâm Môn mua ít bánh rồi đến thăm hai đứa trẻ, sáng phải đi cùng Cố Thừa An đến nhà cục trưởng Tôn để thăm hỏi, trước đây cục trưởng Tôn đã giúp anh một việc lớn, bây giờ nhà máy đã xây xong, thế nào cũng phải mang ít quà đến cảm ơn lần nữa.
Nhà cục trưởng Tôn là một ngôi nhà hai tầng nhỏ, trong nhà có bảy tám người, thấy Cố Thừa An và vợ đến, dáng vẻ trai tài gái sắc rất xứng đôi, cục trưởng Tôn vốn coi trọng gia đình nên càng thêm thân thiết.
Luôn cảm thấy đồng chí Cố Thừa An coi trọng gia đình là một đồng chí tốt.
Hai người nói chuyện rôm rả về việc xây dựng nhà máy và kinh doanh, Tô Nhân ngồi bên cạnh im lặng lắng nghe, nói chuyện với vợ của cục trưởng Tôn.
Khi hỏi đến công việc của Tô Nhân, cô vừa nói là phóng viên của tờ nhật báo Bắc Kinh thì nghe thấy người giúp việc nhà họ Tôn bưng trà lên nói.
“Ồ, là Tô Nhân gần đây nổi tiếng lắm phải không?” Người giúp việc là họ hàng xa của nhà họ Tôn, không biết chữ, đương nhiên cũng không đọc báo nhưng cô ta đi mua thức ăn có thể gặp rất nhiều người, gần đây đã nghe nói đến Tô Nhân nổi tiếng, chỉ nghe loáng thoáng, hình như là viết bài báo gì đó rất lợi hại.
Bà cụ Tôn thấy hứng thú, bà nhìn cô gái trẻ này mặt mũi hiền lành, khí chất lại tốt, vốn đã rất vui, kết quả lại còn là phóng viên, thật không tệ: “Viết bài gì thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT