Tô Nhân biên tập xong toàn bộ nội dung phỏng vấn, mất hai ngày để viết một bài báo dài một nghìn năm trăm chữ, thuận lợi được in báo.
Đồng thời, cô tự bỏ tiền túi trả phí để đăng thông báo tìm người thân cho mấy đứa trẻ, đăng kèm với bài báo ngày hôm đó, chỉ hy vọng có thể có chút tác dụng.
Vào lúc bảy giờ sáng, báo đã xuất hiện trong tay những người đưa thư rao bán báo khắp nơi, cũng được gửi đến các đơn vị đã đăng ký báo, trong thời gian đó, rất nhiều người dân trong thành phố đã đọc được bài báo đau lòng.
Bắt đầu từ trưa hôm đó, số điện thoại liên hệ của mục trả phí của tòa soạn đột nhiên đổ chuông liên tục, tiếng chuông reo vang cả một vùng.
“Tổ trưởng!” Hạ Cương nghe tin, vội vàng chạy đến: “Bây giờ rất nhiều người dân đã đọc bài báo của Tô Nhân, nói rằng muốn bỏ tiền ra đăng quảng cáo tìm người thân cho mấy đứa trẻ đó, bây giờ đã xếp hàng đến ba tháng sau rồi!”
Tờ nhật báo Bắc Kinh cũng không ngờ rằng sau khi phát hành số báo này sẽ có phản hồi và sức nóng lớn như vậy.
Nhưng suy nghĩ kỹ lại, mọi người cũng có thể hiểu được, bây giờ nhà nào chẳng có con cái, ai chẳng phải là bố là mẹ, nhìn thấy mấy đứa trẻ đáng thương gặp phải hoàn cảnh trắc trở như vậy, ai cũng vừa tức giận vừa thương xót.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play