Có lẽ ông ấy hiểu lầm về sự nhẹ nhàng.
“Tất cả các đề tài về y học cổ truyền đều phải tìm người làm lại.” Hà Quốc Cường đi đi lại lại, suy nghĩ một lúc mới nhớ ra điều gì đó lại lẩm bẩm một câu: “Động não cho đàng hoàng, nếu không lần sau lại để các anh chị đến trước mặt tổng biên tập chịu mắng.”
Hôm nay tan làm muộn, mọi người bị nói một trận mới rời khỏi tòa soạn, màn đêm đen kịt như được nhuộm mực, trước cửa tòa soạn có một người đàn ông cao lớn đang đứng, bóng lưng rộng rãi, vai rộng eo thon, đôi chân dài miên man như không thấy điểm dừng.
Tô Nhân nhận ra người đàn ông ngay từ cái nhìn đầu tiên, ngồi lên yên sau xe đạp của anh, chào tạm biệt đồng nghiệp rồi rời đi.
“Em không phải bảo anh về trước đi sao, sao còn đợi ở đây.”
Vào lúc năm giờ rưỡi chiều, Cố Thừa An như thường lệ đến đón vợ tan làm nhưng lại biết hôm nay cô phải tăng ca đến khá muộn, liền đến nhà hàng quốc doanh ăn một bát mì xào tương, tiện thể vào khoảng hơn tám giờ đi đến một nhà hàng tư nhân khá xa, nhờ người giúp làm một phần thịt lợn chua ngọt.
Nhà hàng tư nhân về phương diện này khá tốt, giờ này nhà hàng quốc doanh đã đóng cửa nghỉ làm từ lâu, cũng không còn thức ăn gì, còn nhà hàng tư nhân thì có đồ ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play