May mắn thay, Cố Thừa An làm việc ở Cục quản lý nhà đất, về phương diện này thì thông tin rất nhanh nhạy.
“Bố, có một tứ hợp viện ở phố Đông Môn có thể sẽ được bán, con nghe đồng nghiệp nói rằng chủ nhà muốn ra nước ngoài.”
Năm nay ra nước ngoài được coi là chuyện hiếm, người bình thường làm sao có thể làm được những chuyện này, không nói đến ra nước ngoài, ngay cả ra khỏi tỉnh cũng ít. Vì vậy, chuyện này sẽ trở thành tin tức sau giờ ăn trưa được mọi người nhắc đến trong văn phòng Cục quản lý nhà đất.
“Ra nước ngoài?” Tô Kiến Cường thấy hứng thú: “Thật sự muốn bán à? Có xa chỗ của các con không?”
Tô Nhân vừa ăn bánh đậu xanh vừa nói: “Không xa lắm, đi bộ mất khoảng hai ba mươi phút, đi xe đạp thì nhanh hơn, vị trí cũng khá tốt, còn gần công viên Đông Môn nữa.”
“Được, đi hỏi thử xem.” Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, Tô Kiến Cường suy nghĩ, số tiền đô la đổi được của ông có hạn mức, trực tiếp hỏi người muốn ra nước ngoài chẳng phải là vừa hay sao.
“Được, mấy ngày nay con sẽ đi hỏi thăm.” Cố Thừa An đáp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play