Nửa tiếng sau, cửa phòng họp mở ra, kẽo kẹt một tiếng, làm hai người trên hành lang giật mình quay lại nhìn.
Thấy Tô Kiến Cường trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, Hạo Phú Cương mới yên tâm.
“Anh Hạo, cảm ơn.” Tô Kiến Cường ngẩng cằm với người chiến hữu cũ, trầm giọng nói, loạt chuyện này đều nhờ ông ấy giúp đỡ.
“Nói gì thế!” Hạo Phú Cương cũng vui mừng, nhìn bố con họ nhận nhau, bản thân cũng suýt đỏ hoe mắt, cố nhịn xuống cảm xúc kích động đó: “Tối nay đến nhà tôi ăn cơm, nhà tôi chuẩn bị nhiều đồ ăn ngon, chúng ta cũng ăn mừng một chút! Uống hai chén cho đã!”
“Được!” Tô Kiến Cường nghe vậy, như nhớ lại hồi còn đi lính, một đám lính mới nhập ngũ, một tháng mới được nghỉ một ngày mới dám uống hai ngụm rượu, hương vị đó... thật tuyệt.
Tô Nhân mắt đỏ hoe nhưng cả người lại vui vẻ hớn hở, nhìn chồng nhìn mình đầy quan tâm, cô liền chớp mắt với anh, cười cười.
Quay sang giới thiệu với người bố vừa mới nhận lại, lúc này, cô đối mặt với bố mới có chút e thẹn của một cô gái nhỏ, giống như vô số cô gái lần đầu giới thiệu người yêu với bố, vừa hồi hộp vừa vui mừng: “Bố, đây là chồng con, Cố Thừa An, năm nay chúng vừa con kết hôn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT