Khi Cố Thừa An và Tô Nhân đến bàn này, đã uống mấy ly rượu trắng, anh uống rượu không lên mặt, làn da màu lúa mạch không hề ửng hồng, ánh mắt vẫn sáng.
Ngược lại, Tô Nhân ít uống rượu, vừa nhấp môi chén rượu, chỉ một chút như vậy, má đã ửng hồng.
“Chú, chú Thừa An! Ông bà ngoại bảo cháu chúc mừng chú đã tìm được bạn đời cách mạng.” Quân Quân phấn khích, được bố bế ngang tầm với chú, già dặn bắt chước giọng điệu của bà ngoại: “Chúc chú sau này sống tốt, đối xử tốt với thím.”
Mọi người nghe đứa trẻ bắt chước y như thật, đều cười ồ lên.
“Thằng bé này, còn biết nói lắm.” Cố Thừa An xoa đầu Quân Quân.
“Mợ ơi, hôm nay thím con đẹp quá ~” Quân Quân thích cô Nhân Nhân, không đúng, bây giờ là thím rồi, cậu bé còn có lời muốn nhắn: “Miêu Miêu biết chuyện, bảo cháu tặng thím viên kẹo chúc mừng thím!”
Nói rồi, Quân Quân đưa tay vào túi áo quần mình lục lọi, lấy ra một viên kẹo sữa đưa cho.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT