Tô Nhân quay người định rời đi, Cố Thừa An đi theo sau cô, từng bước một: “Trời tối quá rồi, anh đưa em qua đó rồi quay lại.”
“Không cần đưa đâu, anh căn bản không biết đường, anh đưa em qua đó rồi, một mình anh về thế nào?”
Cố Thừa An nghẹn họng, rõ ràng bị cô hỏi trúng tim đen, nơi này không phải là địa bàn quen thuộc của anh. Anh không tự nhiên quay mặt đi nhìn ra ngoài cửa sổ, hoàng hôn buông xuống, đương nhiên không thể yên tâm để Tô Nhân một mình ra ngoài: “Trời tối như vậy rồi, mặc dù đây là quê nhà của em nhưng cũng không thể để em một mình đi qua đó được.”
“Không cần...” Tô Nhân và Cố Thừa An ở trong phòng cảm thấy khó thở, tim đập cũng nhanh: “Em quá quen thuộc nơi này rồi, anh yên tâm đi, em tự qua đó được...”
Tô Nhân bước ra ngoài, vội vàng phá vỡ bầu không khí ái muội nhưng vừa đi được vài bước, cánh tay phải đã bị người ta giữ lại.
Quay đầu nhìn lại, người đàn ông nhìn chằm chằm vào mình, đôi mắt đen láy sáng lên, yết hầu lăn lộn: “Hay là, chúng ta cùng ngủ ở đây đi.”
Tô Nhân mí mắt giật giật, vẻ mặt hoảng hốt nhìn anh, đôi môi đỏ hé mở, còn chưa kịp nói thì đã nghe người đàn ông đối diện nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play