“Đi thôi, về nhà. Bà nội nói tối nay ăn đồ ngon, còn chuẩn bị cho chúng ta lương khô mang lên tàu ngày mai.”
Đồ trong tay Tô Nhân bị anh cầm lấy, hai tay nhẹ nhõm, cô gật đầu: “Được.”
Ngày hôm sau phải đi tàu về nhà, không biết là do phấn khích hay cảm xúc gì đan xen, Tô Nhân hiếm khi bị mất ngủ, mãi đến nửa đêm mới ngủ được, sáng sớm ngáp ngắn ngáp dài dậy dọn dẹp, chuẩn bị lên đường ra ga tàu.
Ngô thẩm nhét không ít đồ ăn vào túi của hai người: “Luộc mấy quả trứng, làm mười cái bánh, hai đứa cầm ăn trên đường.”
Tiền Tĩnh Phương cũng cho bánh kẹo mua được vào túi giấy dầu đưa cho con trai: “Trên đường chú ý an toàn, trên tàu đông người lắm, bảo vệ Nhân Nhân cẩn thận, mọi việc phải cảnh giác.”
Cố Thừa An gật đầu đáp: “Mẹ yên tâm.”
“Còn nữa, tuy nhà Nhân Nhân không có ai nhưng con phải coi bà dì như người thân trong nhà, trước mặt người nhà bên ngoại của con phải thể hiện tốt.” Nói thì nói vậy nhưng Tiền Tĩnh Phương thực ra biết bản lĩnh của con trai, nếu nó vui vẻ, nó có thể dẻo miệng nịnh nọt khiến bất kỳ ai cũng vui vẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play