Hồ Lập Bân nhe hàm răng trắng, lại nịnh nọt thêm hai câu: “Chủ nhiệm Ngô, anh Lưu, cảm ơn nhiều lắm ạ, nếu không tôi về nhà không sao ngủ được.”
Chủ nhiệm Ngô vẫn phải dặn dò nghiêm khắc: “Cẩn thân, không để làm mất nữa nhé.”
Có một lần không thể có hai.
“Chắc chắn chắc chắn!” Hồ Lập Bân đảm bảo với mọi người: “Người tôi có thể mất, chứ không thể mất nó!”
Mọi người cười ồ lên.
Lý Niệm Quân cũng thở phào nhẹ nhõm, chỉ khi cầm tờ giấy mỏng này, trái tim cô ấy mới yên ổn.
Nhưng nghĩ đến hai người kia trong nhà, cô ấy lại tức giận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play