Ngày hôm sau, Cố Thừa An nhờ người đến cục vệ sinh môi trường hỏi thăm một lần: “Hai năm nay thanh niên trí thức hồi thành và những người bị đưa xuống nông thôn hồi thành, người đông như quân Nguyên, việc làm thì ít, những người có chút quan hệ đều được sắp xếp công việc, công việc quét rác cũng rất được ưa chuộng. Hôm qua chúng ta gặp người đó đúng là Giản Tùng Nhân.”
“Ông ấy không về nhà, mà ở lại làm công việc quét rác?”
“Đúng vậy.”
Tô Nhân nhớ lại khuôn mặt già nua của bác sĩ Giản, 58 tuổi, thực sự có chút già nua, hẳn là đã chịu không ít khổ sở.
“Trước đây ông ấy đã từng chữa bệnh cho bố của cục trưởng cục vệ sinh môi trường, người ta muốn đền đáp ân tình này, muốn sắp xếp cho ông ấy một công việc nhẹ nhàng hơn nhưng ông ấy không đồng ý, nhất quyết muốn đi quét rác.”
“Nghe người của cục vệ sinh môi trường nói, bây giờ tính tình ông ấy có hơi kỳ quặc, cơ bản là không giao tiếp với bất kỳ ai. Còn dặn cán bộ giữ bí mật giúp ông ấy, đừng nói ra ngoài.”
Nếu Cố Thừa An không có nhiều mối quan hệ, cũng không thể hỏi thăm được những điều này: “Có lẽ là ông ấy thực sự không muốn gặp lại những người trước đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT